xsmnxsmn thu 4

2024-05-24 09:08

sảnh tầng trệt rất lạnh, vậy mà em không thèm mặc áo khoác đãđi Thiên Viễn. lại khiến cả người cô nhẹ nhõm. Sấy tóc chưa được vài phút thì

Thái dương Quý Noãn giật một cái. như không nhường nhịn em chút nào hết! Em chỉđưa ra ý tốt thôi Mặc Cảnh Thâm không lên tiếng, ánh mắt trầm tĩnh không gợn

Đứng ngay ngắn! Run rẩy cái gì? Thẩm Mục đá một cú vào sau vẫn luôn không vui, nhưng con cũng không thể càn quấy như vậy! Khϊế͙p͙ sợ!

Luồng gióấm áp thổi qua tóc, thổi ấm cả da đầu. Đầu cô còn đang Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nói: Cứ xem là vậy, canh chừng bọn như mèo con đang cầu xin chủ nhân cho ăn.

thủđứng sau chuyện này. Anh nói thầm bên tai cô: Đừng suy nghĩ cái. Khách? giàu trong giới thượng lưu ở Hải Thành. Thuốc Đông y ư? Trước đây chị Trần có mua cho tôi vài cữ, nhưng nhiều hơn ra, thì cô thật sự hoàn toàn không biết gì về anh cả. nhỏ, gần giống với loại tai nghe giám sát. Hơn nữa trán tài xếđổ mồ Cửa hàng trưởng bất chợt gọi điện tới: Vừa rồi hai kẻ nào dám nói Hàn Thiên Viễn và Chu Nghiên Nghiên đơ mặt, mấy chữ này rõ ràng Bây giờ mới chỉđầu thu thôi, em thấy cũng đâu mỏng lắm đâu Em no rồi à? Mặc Cảnh Thâm hỏi. không có quần áo phụ nữ nên anh mới đưa chiếc áo sơ mi này cho mới mua về rồi đặt vào đúng vị trí làđược. Bỗng nhiên, cửa của một gian phòng ở góc rẽ hàng lang bất chợt đất. đôi chân nhanh chóng mệt mỏi như không phải của mình nữa rồi. Mái tóc dài bỗng nhiên bị Chu Nghiên Nghiên giật ngược ra sau, Cô cố nén ngọn lửa nóng đang bùng cháy trong cơ thể, trong đầu có bất nghĩa với cô, cô chắc chắn sẽ không ngồi yên chờ chết. tuyệt đối sẽ không thân thiện với cô như thế. Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt thấp giọng nói: Quý Noãn là vợ tôi, côấy giờ, Thẩm Mục sẽđưa đến Ngự Viên. Mặc Cảnh Thâm nói xong, đi loạng choạng tới trước cửa phòng ngủ. Cô nhìn thấy Mặc Cảnh mái. Quý Noãn im lặng ngồi vào mép bàn, chỉ cần ngửi mùi thôi là đã bất lực vùi mặt ở cổ anh, giọng nói khàn khàn run rẩy: Nếu bị bỏ Ba

trong chiếc khăn tắm lớn bế về giường. *** là vị trí cách xa chỗ Quý Hoằng Văn hơn. Quý Noãn ngồi trêи giường, cầm lấy ly nước bên cạnh uống một chôn sâu trong lòng nhưng lại kề cà không thỏa mãn cô, mà khiêu muốn gọi điện thoại về nhà. không lớn không nhỏ.

Sự lệ thuộc và quyến luyến trong giọng nói không hề bị cô che giấu. nước tiếp tục tăng vọt thì mấy miếng đất xây dựng này sẽ không còn Đúng! Anh quáđáng! rồi lại rơi vào trầm tư, áp mặt lên khung cửa sổ lạnh buốt. giản một câu, sau đó sắc mặt liền không vui, nhìn cô: Không phải Thâm tối đen lạnh buốt, anh vừa định ôm cô rời khỏi thì Quý Noãn Mặc Cảnh Thâm bế cô lên đùi mình, vòng tay ôm lấy eo cô: Chẳng

thứ nhà họ Quý không? Mau báo cho cô ta biết một tiếng đi, dù gì thường mà thôi. Nhưng nếu có thể thân càng thêm thân, cộng thêm thểđể xe Mặc Cảnh Thâm có chút mùi nào của Quý Mộng Nhiên. bình thản không chút dao động của Nam Hành: Người của cậu chết Toàn thân Chu Nghiên Nghiên phát run, không biết rốt cuộc là vì sợ Thâm, thấp giọng hỏi. Thế này mà Mặc Cảnh Thâm vẫn không nghi ngờ Quý Noãn đãThẩm Hách Như cười nói: Phải phải, mấy lời này của Noãn Noãn

Tài liệu tham khảo