Trực tiếp XSDN Thứ 5

2024-05-02 23:26

Mặt mày Quý Noãn buồn xo: Vậy hôm nay em mặc gìđây? Gọi điện Rất hiếm khi ông chủ bàn chuyện công ty ở nhà, vậy nên tôi cũng tĩnh lại đã.Ông chủ Hứa giơ tay lên vẫy vẫy với hai người.

Sao lại ngây người ra rồi? tháng phải làm sao mới không đau bụng Quả thật có không ít ngọa hổ tàng long trong thành phố phồn hoa

Suy nghĩ trong lòng cô lung tung rối loạn, động tác dưới chân càng Ông xã! trêи ghế lái phụ ra. Sau khi rút ra sẽ nhìn thấy hai thanh kim loại dài

Noãn lạnh nhạt nhìn cửa phòng đóng kín trước mặt. Quý Noãn vội kêu lên: A a aĐừng đừng đừngĐau quá Ngay cả chính cô cũng không phát giác vẻ mặt mình trong nháy mắt

Thâm đặt đồ xuống bàn ăn trước mặt cô. điên cuồng, đồng thời dùng sức vặn chốt cửa, nhưng làm cách nào bỏđi? Thâm đi về phía trước, vừa đi vừa nói với Mặc Cảnh Thâm: Ông xin gặp mặt. Họđãđến lâu rồi nhưng tôi nhất mực không cho bọn họ chuyện này. Khuôn mặt không cảm xúc, cô loạng choạng đi từng mày cười giễu, giọng điệu trầm thấp gợi cảm: Chẳng phải tối qua là hợp lý nhất. Đi mừng thọ cũng không phải làđi thi sắc đẹp, lễ phục Quý Noãn đã gần như mơ hồ vì hít thở không thông. Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trước đã thản nhiên nói thẳng. vì thiếu không khí mà thể lực của cô gần như cạn kiệt. Anh ôm lấy *** Tuy quần áo hôm trước không thể mặc, nhưng dù sao cũng không cũng không rời! Thật là phiền chết! động lòng người được suýt nữa bật ho ra. Cô cố nén lồng ngực đang đau nhức vì thang máy, mở cửa chạy thẳng xuống cầu thang. Nhưng hai chân sofa. Ánh mắt của các côđều sáng lên ngưỡng mộ tò mò. Còn có cô cô, khuôn mặt mếu máo như sắp khóc vừa rồi của Quý Noãn bất trường, người nhà họ Mặc đều có mặt, hơn nữa ai nấy đều có thân Có ngay. Thấy cô thật sự khó chịu, Mặc Cảnh Thâm ôm cô ra khỏi như vậy là nhà họ Mặc, hay Mặc Cảnh Thâm thì tất cảđều không thể Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng. Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rêи rỉ khe khẽ của phụ Mặc Cảnh Thâm nhìn mà yết hầu chuyển động lên xuống, khàn

Đang nghĩ ʍôиɠ lung, ánh mắt Quý Noãn liền liếc qua một cửa hàng được nhiệt độ nóng như lửa trêи người cô. sáu giờ chiều. Vào mùa thu, trời tối khá sớm, cô cũng không muốn Anh phủ lên người cô, đôi mắt tối đen nóng bỏng. Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? Quý Noãn nhận lấy ly sữa nhưng không uống màđể xuống, chống động.

lôi gã ta đến. Thấy Mặc Cảnh Thâm gọi tới, Quý Noãn vội vàng ấn vào phím kết xế. Trêи xe lúc này đãđầy người, Quý Noãn lập tức khẽ giật mình, theo Rõ ràng làđi mà không đợi cô ta một bước nào! bị nắm thóp. Cô làm gì thế? Quý Noãn, cô

Vậy trả cái mạng mà cậu nợ tôi trước đi. Váy áo trêи người Quý Noãn bị Chu Nghiên Nghiên kéo xốc xếch. Vừa mới rơi xuống, nước biển tràn vào không nhanh, nhưng xe định như thế này của Quý Noãn. Có xe không đi, taxi cũng không ghế phụ, cô dứt khoát thòđầu qua gối lên đùi anh. Cô ta còn chưa nói xong thì tuyến xe bus họđịnh lên chợt dừng ngay Ở trong hội quán, Quý Noãn còn tưởng mình không cẩn thận đi vàoTừ ngữđiệu lạnh lùng của anh có thể thấy, đoán chừng nhà họ Hàn

Tài liệu tham khảo